Tuesday, November 29, 2011

DẤU HIỆU MỚI ĐẦY LẠC QUAN CHO TƯƠNG LAI CỦA TỔ QUỐC VIỆT NAM KHI THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG TUYÊN BỐ: “HOÀNG SA , TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM”?

DẤU HIỆU MỚI ĐẦY LẠC QUAN CHO TƯƠNG LAI CỦA TỔ QUỐC VIỆT NAM KHI THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG TUYÊN BỐ: “HOÀNG SA , TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM”?

Ngày 25.11.2011, lần đầu tiên cả nước được nghe những lời tuyên bố quan trọng của một lãnh đạo cao cấp, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, tại diễn đàn quốc hội về chủ quyền không thể chối cải của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa bị Trung Quốc chiếm đóng bằng vũ lực một phần năm 1956 và toàn phần năm 1974, và sau đó quần đảo Trường Sa (năm 1988).

Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng chính thức tuyên bố:

“Chúng ta (Việt Nam) đã làm chủ thực sự hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa từ thế kỷ 17, khi (bất cứ đảo nào của) hai quần đảo này chưa thuộc bất cứ quốc gia nào (khác) ”

“Đối với Hoàng Sa thì năm 1956, Trung Quốc đưa quân chiếm đóng một vài quần đảo phía đông của quần đảo Hoàng Sa. Năm 1974, Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa trong sự quản lý hiện tại của Chính Quyền Sài Gòn, Chính Quyền Việt Nam Cộng Hòa......
Đối với quần đảo Trường Sa, năm 1975 hải quân Việt Nam đã tiếp quản 5 đảo do quân đội Chính Quyền Việt Nam Cộng Hòa đang quản lý. Sau đó với chủ quyền của Việt Nam, chúng ta tiếp tục mở rộng thêm lên 21 đảo với 33 điểm đóng quân. Ngoài ra Việt Nam còn xây dựng 15 nhà giàn để khẳng định chủ quyền của chúng ta ở vùng biển này – vùng biển trong phạm vi 200 hải lý thuộc vùng lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của chúng ta.Trung quốc đánh chiếm 7 bãi đá ngầm (từ năm 1988)”....

Hành động này của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng là một hành động đột phá rất đặc biệt và ngoạn mục về tư duy của thành phần lãnh đạo cao cấp hiện nay của Việt Nam. Toàn dân hy vọng qua hành động này, nói lên sự quay trở lại của lãnh đạo Việt Nam với “chủ nghĩa dân tộc” chân chính, đối nghịch hoàn toàn loại tư tưởng rất sai lầm “phi quốc gia” của chủ nghĩa cộng sản mà Trung Quốc đại Hán từ bao năm qua đã tuyên truyền với các nước trong quỉ đạo “cộng sản” của họ. Trung Quốc đã lợi dụng một cách xảo quyệt và có hệ thống chiêu bài thế giới cộng sản đại đồng không tưởng nhằm sáp nhập và đồng hóa các nước láng giềng, trong đó có Việt Nam. Lãnh đạo cao cấp của Đảng Cộng Sản Việt Nam giờ đây đã ý thức được dã tâm của bá quyền Trung Quốc, đã bắt đầu thực sự công khai đối đầu trước những hành động xâm lấn thô bạo của Trung Quốc đã xãy ra từ nhiều thâp niên qua trên Biển Đông, nhằm chiếm đoạt toàn bộ Biển Đông và hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Việc làm này của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể nói lên được sự thay đổi cơ bản quan niệm chủ quyền và quyền lợi của quốc gia là tối thượng và vượt trên các chủ thuyết chính trị mơ hồ do thế lực bá quyền Trung Quốc đại Hán tuyên truyền cám dỗ mà hậu quả đã gây ra chết chóc tan thương không kể xiết cho đồng bào Việt Nam, gây thiệt hại khôn lường cho đất nước, đưa đến tình trạng Việt Nam bị lạc hậu và thua kém xa các nước khác trong khu vực Đông Nam Á.

Lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam nay đã thấu rõ rằng bọn bá quyền Trung quốc chính là kẻ thù và là mối nguy hại cho sự toàn vẹn lãnh thổ và sự tồn vinh của đất nước Việt Nam. Hành động can đảm của lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam khi công khai tố cáo Trung Quốc xâm lược và đang chiếm đóng lãnh thổ biển đảo của Việt Nam, bước đầu thay đổi tư duy của lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam. Kẻ thù chính của toàn dân Việt Nam nay đã được công khai xác định, đó chính là bọn bá quyền ngoại bang phương Bắc. Ngoài mặt họ luôn ngon ngọt rỉ tai tình đồng chí anh em “xã hôị chủ nghĩa” nhưng trong thâm tâm họ mang đầy dã tâm “đại Hán”, thôn tính lãnh thổ và đồng hóa dân Việt như ông cha họ đã liên tục cố gắng thực hiện.

Tuy nhiên đây chỉ là bước đầu tuy quan trọng là nói lên được sự thay đổi tư duy về “đồng chí” của Đảng Cộng Sản việt Nam về sự toàn vẹn lãnh thổ. Dù theo quan điểm chính trị nào, mọi người đều phải phục vụ cho quyền lợi của tổ quốc, cho đồng bào, cho sự toàn vẹn lãnh thổ. Quan điểm chính trị phải đặt quyền lợi của đất nước, tình cảm dân tộc, tình yêu đồng bào cùng tổ tiên trên tình đồng chí xa vời, ảo tưởng mà thế lực bành trướng ngoại bạng (Trung Quốc) tuyên truyền áp đặt trong hơn nửa thế kỷ qua.
Lúc này hơn lúc nào hết, lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam cần phải có hùng tâm đi thêm một bước quan trọng hơn và có tính cách quyết định cho tương lai của đất nước, đó là nhanh chóng từ bỏ lợi ích đảng phái, lợi ích cá nhân, và đặt lợi ích dân tộc lên trên; chấp nhận những khác biệt quan điểm, chấp nhận quyền bình đẳng của tất cả công dân Việt Nam trong công cuộc điều hành đất nước, tôn trọng và phát huy các quyền căn bản của con người. Nhận thức rõ kẻ thù chính của tổ quốc là bọn bành trướng bá quyền ngoại bang chứ không phải là người Việt Nam có quan điểm khác biệt. Người cộng sản phải thấm nhuần lời dạy của tổ tiên: “ Nhiễu điều phủ lấy giá gương, dân cùng một nước phải thương nhau cùng”, để cư xử có tình lý, có nhân cách.

Người có đủ quyền hành và trách nhiệm trước toàn dân thực hiện một bước đi rất quan trọng kế tiếp này để sớm khai phóng cả nước và tạo điều kiện cho đất nước nhanh chóng phục hồi là Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam, Ông Nguyễn Phú Trọng. Chỉ có hành động của ông Nguyễn Phú Trọng, chỉ có bước đột phá của ông, thì những việc làm sai trái , hành động chuyên quyền của thuộc cấp của đảng cộng sản trong tất cả các cơ quan từ trung ương đến địa phương mới nhanh chóng chấm dứt, các quyền tự do căn bản của người dân mới được phục hồi. Có như vậy toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước sẽ cùng nhau góp sức nhanh chóng xây dựng lại đất nước, bảo vệ tổ quốc chống lại ngoại xâm.

ĐỐI NGOẠI: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã can đảm bước một bước quan trọng, khẳng định rỏ ràng chủ quyền và tố cáo trước công luận thế giới hành động xâm lược của Trung Quốc đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
ĐỐI NỘI: Cả nước đang mong chờ Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam, Ông Nguyễn Phú Trọng, dũng cảm bước một bước quan trọng hơn, khẳng định trước toàn dân chấm dứt độc tài chuyên chính, tái lập tất cả quyền tự do dân chủ, chấp nhận và tôn trọng đối lập.

Có như vậy, toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước sẽ thật sự đồng tâm hiệp lực, nhanh chóng xây dựng lại đất nuớc và bảo vệ tổ quốc Việt Nam yêu quí.

Ngày 27/11/2011
Lê Quang Long, Ngô Khoa Bá, Nguyễn Hùng
Email: hungthuoc@yahoo.com, savevietnam09@gmail.com

Monday, November 21, 2011

BÀI DIỄN VĂN CỦA ÔNG OBAMA TRƯỚC LƯỠNG VIỆN QUỐC HỘI ÚC NGÀY 17/11/2011

BÀI DIỄN VĂN CỦA ÔNG OBAMA TRƯỚC LƯỠNG VIỆN QUỐC HỘI ÚC NGÀY 17/11/2011, CÓ GÌ ĐẶC BIỆT VÀ MỐI LIÊN HỆ VỚI VIỆT NAM.

Trong bài diễn văn Tổng Thống Hoa Kỳ đọc trước lưỡng viện quốc hội Úc ngày 17/11/2011*, tuy Ông Obama đã chú tâm đến mối tình bằng hữu giữa Úc và Mỹ, nhưng Ông đã dành một phần rất quan trọng của bài diễn văn nêu lên một số vấn đề liên quan đến tình hình an ninh chung của khu vực Biển Đông, Á Châu và mối liên đới chặt chẽ giữa phát triển kinh tế và quyền tư do dân chủ. Riêng vấn đề phát triển kinh tế kết hợp với các quyền tự do dân chủ của người dân, Ông Obama phát biểu như sau:

“........
khi chúng ta phát triển kinh tế, chúng ta cũng cần ghi nhớ sư liên hệ mật thiết giữa sự phát triển và việc điều hành hiệu quả của nhà nước – chấp hành các qui định của pháp luật, sự minh bạch của các cấp của chính quyền và sự bình đẳng của cơ quan tư pháp.
Vì lịch sử đã chứng minh rằng, qua quá trình lâu dài, dân chủ và phát triển kinh tế luôn cùng nhau đồng hành. Thịnh vượng mà không có tự do dân chủ thì chỉ là một hình thức khác của sự nghèo khó.

Điều này mang tôi tới một lãnh vực cuối cùng mà chúng ta đang hướng tới - sự hỗ trợ của chúng ta cho các quyền căn bản của con người.

Mỗi quốc gia phải tạo ra con đường đi tới riêng cho chính mình.

Nhưng cũng có một số quyền của con người được coi là phổ quát, trong số này có thể kể quyền tự do phát biểu, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do tôn giáo, và quyền tự do chọn những người lãnh đạo đất nước của mình.

Những quyền này không phải quyền của người Mỹ, quyền của người Úc, quyền của người Tây Phương. Những quyền này là quyền chung của con người, nhân quyền.

Những quyền này khuấy động đến lương tâm của con người, vì chúng ta đã thấy được các thể chế dân chủ đã thành công ở đây tại Châu Á.

Những thể chế khác đã được thử áp dụng trước đây- phát xít, cộng sản, độc tài cá nhân, và độc tài phe nhóm. Và những thể chế này đã thất bại vì một lý do đơn giản: các thể chế này đã quên rằng nguồn gốc tối thượng của quyền lực hợp pháp là ở lòng dân.

Đúng, dân chủ có thể rối rắm và thô bạo,và tôi biết rằng tất cả quí vị tại đây đã tận dụng nhuần nhuyển trong những buổi chất vấn và tranh luận (tại lưỡng viện Quốc Hội Úc).

Dù cho chúng ta có nhiều khác biệt tư tưởng giữa các đảng phái, chúng ta đều biết rỏ rằng thể chế dân chủ chúng ta được thụ hưởng là một hình thể chính quyền tuyệt vời nhất được nhân loại biết đến.

Do vậy, là hai quốc gia có thể chế dân chủ tuyệt vời (Úc, Mỹ), chúng ta cần lên tiếng bảo vệ cho những quyền tự do này một khi những quyền này bị hăm dọa.
Chúng ta cùng đồng hành với các các quốc gia vừa bước vào thể chế dân chủ, như Indonesia, giúp họ củng cố các cấp trong chính quyền mà từ đó xây dựng một nhà nước tốt.

Chúng ta khuyến khích một nhà nước mở, bởi vì các quyền dân chủ có được hay không sẽ tùy thuộc sự thông tin đầy đủ và sự tham gia tích cực của người dân.
Chúng ta giúp củng cố các tổ chức dân sự, vì các tổ chức này giao quyền cho dân để kiểm soát việc làm và trách nhiệm của chính quyền.

Và chúng ta cổ võ nhân quyền cho tất cả mọi người - kể cả phụ nữ, dân tộc thiểu số và văn hóa địa phương– vì khi xã hội nào tiếp thu được những tiềm năng của người dân, xã hội đó sẽ được thành công hơn, sẽ được thịnh vượng hơn và công bình hơn.
Những nguyên tắc này đã hướng dẫn chúng tôi tiếp cận được với Miến Điện, qua sự kết hợp cấm vận và thương thảo.

Hôm nay, bà Aung San Suu Kyi được hoàn toàn tự do, không còn bị quản thúc tại gia. Một số tù nhân chính trị được trả tự do và chính quyền đã bắt đầu thương thảo với các thanh phần đối lập.

Tuy vậy, các vi phạm nhân quyền vẩn còn tồn tại. Do đó chúng tôi sẽ tiếp tục nói rõ về những bước mà chính quyền Miến Điện phải thực hiện để cải thiện bang giao với Mỹ.
Đây là con đường tương lai mà chúng tôi theo đuổi trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương – an ninh, thịnh vượng và phẩm giá nhân quyền cho tất cả người dân trong khu vực. Đó là những điều mà chúng tôi đứng ra đấu tranh. Đó là bản chất của người Mỹ chúng tôi.

Đó là những mục tiêu mà chúng tôi sẽ theo đuổi, cùng với sự tham gia của các nước đồng minh và bạn bè, và với mọi sức lực cơ bản của người Mỹ.
Do đó không còn nghi ngờ gì nữa: tại khu vực Á Châu Thái Bình Dương trong thế kỷ thứ 21, nước Mỹ sẽ toàn tâm toàn lực nhập cuộc.

Tuy nhiên, trong giai đoạn có những thay đổi to lớn và đầy bất định này,tuơng lai có vẻ dường như không chắc chắn. Xuyên qua một đại dương to lớn, chúng ta không thể lường trước được khó khăn hay trở ngại gì đang đón chờ ở nơi chân trời phía trước. Nhưng nếu mà vùng đất to lớn này và dân chúng tại đây có thể dạy chúng ta điều gì, thì đó là lòng quyết tâm đấu tranh cho quyền tự do dân chủ và sự tiến bộ mà chúng ta không có lý gì để nghi ngờ.

Đó lý do tại sao phụ nữ của nước Úc này đã đứng lên đòi hỏi chính quyền phải lắng nghe tiếng nói của họ, đã đưa đến nước Úc là quốc gia đầu tiên cho phụ nữ có quyền bầu cử ứng cử vào quốc hội và, đã có phụ nữ trở thành Thủ Tướng.
Đó là lý do tại sao dân chúng xuống đường biểu tình - từ Đề Li, Seoul, từ Manila đến Jakarta - để loại bỏ chế độ thực dân và độc tài và từ đó xây dựng nên những nước dân chủ to lớn nhất của thế giới.

Đó lý do tại sao có một quân nhân Nam Triều Tiên đứng canh tại vùng phi quân sự Nam Bắc Triều Tiên để bảo vệ người dân miền Nam, và tại sao có một thanh niên Bắc Triều Tiên dám liều mạng sống trốn qua biên giới. Tại sao những người lính đội nón xanh bảo vệ hòa bình cho một nước mới thành lập. Và tại sao những phụ nữ đã gan dạ vào các nhà chứa cứu thoát các em gái trẻ thoát khỏi cảnh nô lệ thời nay, một thảm cảnh phải cần bị tiêu diệt.

Đó lý do tại sao những thanh niên mặc áo quần bình thường, vì hòa bình, đã đối đầu với hành hung và súng đạn, và tại sao hằng ngày - từ thành phố to lớn đến những làng mạc hẻo lánh, trong số những hành động anh dũng mà thế giới chúng ta có lẽ chưa bao giớ mục kích – như một học sinh đăng tin vào một blog; một người dân ký tên vào một tuyên cáo, một người đấu tranh không chịu khuất phục, bị quản thúc tại nhà, để đòi các quyền tự do dân chủ tương tự như những gì mà chúng ta hiện đang thụ hưởng.
Thế giới luôn ngưởng mộ và sẽ không quên những anh chị này.

Dòng lịch sử có thể ngưng và chảy, nhưng với thời gian trôi qua, các dòng lịch sử di chuyến một cách quả quyết, quyết liệt, theo một hướng duy nhất.

Lịch sử đứng về phía của các xã hội tự do, chính quyền tự do, kinh tế tự do, con người tự do. Và tương lai thuộc về những con người gan dạ quyết tâm đứng vững và đấu tranh cho những lý tưởng này, trong khu vực này và trên toàn thế giới.

Đây là câu chuyện của sự liên minh mà chúng ta ăn mừng hôm nay. Đây là tố chất của lãnh đạo mới của Mỹ. Đó là là tố chất của mối quan hệ của chúng ta. Và đây là công tác mà chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện, cho sự an ninh, sự thịnh vượng, và phẩm giá của tất cả mọi người trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương và trên toàn thế giới.

Xin Thượng Đế chúc phúc cho nước Úc, Thượng Đế chúc phúc cho nướcMỹ và Thượng Đế chúc phúc cho tình bằng hữu giữa hai dân tộc của chúng ta.

Cám ơn quí vị rất nhiều. “


Qua bài diễn văn của Tổng Thống Obama, là một nước trong vùng Á châu Thái bình Dương, Việt Nam ( cùng với Trung quốc, Bắc Hàn) sẽ được chính quyền và dân chúng Mỹ đặc biệt quan tâm. Nhà nước Việt Nam hiện nay không còn có thể vịn vào bất cứ lý do gì để bám víu vào thể chế độc đảng chuyên chính lỗi thời mà phải nhanh chóng thay đổi thành một thể chế thực sự tự do dân chủ để kịp thời hội nhập cùng các nước dân chủ tự do trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương và trên toàn thế giới.

Tổng Thống Obama rất đúng khi tuyên bố:

- Lịch sử đứng về phía của các xã hội tự do, chính quyền tự do, kinh tế tự do, con người tự do.
- Lịch sử chứng minh rằng, qua quá trình lâu dài, dân chủ và phát triển kinh tế cùng nhau đồng hành. Và thịnh vượng mà không có tự do thì chỉ là một hình thức khác của sự nghèo khó.


Hiện trạng của Việt Nam là minh chứng cho những lời phát biểu của Tổng Thống Obama.
Lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam - Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính Trị - phải noi gương các nước trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương, nhanh chóng trả lại quyền tự do dân chủ cho toàn dân để Việt Nam được thực sự phát triển toàn diện.

Ngày 20 tháng 11 năm 2011
Nguyễn Hùng, Ngô Khoa Bá, Lê Quang Long
Email liên lạc: hungthuoc@yahoo.com , savevietnam09@gmail.com

* http://www.smh.com.au/national/text-of-obamas-speech-to-parliament-20111117-1nkcw.html#ixzz1dw9e4A00

Wednesday, November 16, 2011

Tương Lai Của Việt Nam Và Trách Nhiệm Lịch Sử của TBT Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng

Dân Làm Báo xin gửi đến các bạn trong thôn bài viết của các anh Nguyễn Hùng - Ngô Khoa Bá - Lê Quang Long gửi đến Danlambao. Đây là những "góp ý" mà các anh cũng đã vừa gởi cho lãnh đạo DCSVN. Ba anh là những trí thức đã từng thông tin về việc National Geographic Society phát hành bản đồ xuyên tạc sự thật.
http://danlambaovn.blogspot.com/2011/11/tuong-lai-cua-viet-nam-va-tbt-ang-csvn.html

Tương Lai của Việt Nam và Trách Nhiệm Lịch Sử của Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng


Thể chế chính trị tại Việt Nam là một thể chế chuyên chính, Đảng Cộng Sản Việt Nam tuyên bố công khai trên toàn thế giới và toàn dân đều biết rõ. Liên tục nắm chính quyền bắt đầu tại miền Bắc và cả nước Việt Nam (sau 1975) trong suốt thời gian gần 60 năm từ 1954 đến nay (1954-2011), Đảng Cộng Sản Việt Nam do đó phải chịu trách nhiệm về việc đã đưa đất nước vào tình trạng nghèo đói, thua kém các nước khác trong khu vực Đông Nam Á. Dữ kiện thực tế trước kia và hiện nay đã chứng minh rõ ràng điều này.

Thể chế chuyên chính này đã gây ra nhiều đau thương mất mát cho đại đa số người dân -trước và sau khi đất nước được thống nhất, làm trì trệ sự phát triển mọi mặt của đất nước: kinh tế, xã hội, và nhất là con người về cả mặt tinh thần lẫn thể xác, cụ thể là từ 1975 đến nay. Đảng Cộng Sản Việt Nam phải thừa nhận những lỗi lầm nghiêm trọng này là do chính họ gây ra. Chính lãnh đạo cao cấp nhất của Đảng Cộng Sản Việt Nam phải chịu trách nhiệm trước toàn dân.

Quyền điều hành đất nước tập trung vào bộ chính trị của đảng, lãnh đạo bởi ông Tổng Bí Thư, rồi đến ban chấp hành trung ương đảng. Vì không chấp nhận đối lập nên những sai phạm nghiêm trọng trong đường lối chánh sách cai trị đất nước của đảng cộng sản Việt Nam không được kịp thời nhận biết hay thay đổi, hoặc họ cố tình làm ngơ trước khuyến cáo của các khoa học gia trong và ngoài nước về sự thiệt hại nghiêm trọng khó lường cho môi sinh và phi kinh tế của dự án có tầm vóc quốc gia, gây hệ lụy sâu xa và lâu dài cho cả nước, như dự án khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên chẳng hạn. Do sự việc đảng viên được hưởng nhiều đặc ân, đặc quyền và được đảng bao che bảo vệ nên lãnh đạo chánh quyền từ thấp đến cao lạm quyền, độc đoán, ngang tàng, hống hách và nhũng lạm. Ỷ vào quyền lực tuyệt đối của đảng, thành phần quan chức chánh quyền trở thành giai cấp thống trị; thay vì tôn trọng dân, thì đảng viên xem người dân như tôi tớ, là lớp người thấp nhất trong thang cấp ưu tiên của đảng. Cán bộ quan chức càng ngày càng trở nên lạm quyền, tham lam, sẵn sàng gán ghép người dân tội danh phản động (theo điều khoản79 và 88 của luật hình sự phản dân chủ) để bỏ tù khi họ chỉ đứng ra bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình hay bày tỏ quan điểm cá nhân trong ôn hòa.

Trước sự chuyển mình có tình cách dứt khoát về sự đoạn tuyệt thể chế xã hội chủ nghĩa của các nước cộng sản kỳ cựu tại Âu Châu vào cuối thập niên 80, thay vì học hỏi kinh nghiệm của Nga và các nước Đông Âu, Việt Nam lại chọn con đường “đổi mới” gọi là “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” theo khuôn mẫu của Trung Quốc. Tuy phương cách nửa vời này có làm cho đời sống kinh tế của dân chúng cải tiến hơn so với thời kỳ bao cấp vô cùng nghèo đói, nhưng lại tạo ra nhiều tệ nạn cả trong guồng máy đảng nhà nước và ngoài xã hội, như dịch tham nhũng vô phương cứu chữa, lãng phí nghiêm trọng nguồn tài nguyên của đất nước cả về vật chất lẫn con người, và tạo ra một tầng lớp một giai cấp chủ nhân mới được đảng và nhà nước bảo vệ. Sự kết hợp giữa quan chức nhà nước lợi dụng quyền thế cho lợi ích cá nhân và bè phái đã và đang lũng đoạn toàn bộ nền kinh tế của cả nước, gây hậu quả nghiêm trọng cho đất nước về mọi mặt. Sau hơn 20 năm “đổi mới”, nền kinh tế của đất nước vẫn còn lạc hậu so với các nước trong vùng Đông Nam Á. Liên tục trong nhiều năm qua, mỗi năm ba triệu người Việt sinh sống tại nước ngoài đã phải chia sẻ và tiếp sức cho 90 triệu dân trong nước với hơn 300 ngàn tỷ Đồng (15 tỷ Đôla, chính thức và không chính thức), tương đương 1/7 tổng sản lượng của cả nước. Trước viễn cảnh siêu lạm phát về kinh tế, yếu kém về cả ngoại giao lẫn quốc phòng và tuy bị Trung Quốc lấn ép khinh thường, lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục làm đồng chí thân thiết của Trung Quốc, mặc dầu trên đất liền và nhất là ngoải Biển Đông, Trung Quốc liên tục lấn chiếm, cướp phá tàu thuyền và giết hại ngư dân khi họ đi làm ăn trên chính vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Gần đây, cao trào dân chủ trên toàn thế giới và đặc biệt là ở Bắc Phi và Trung Đông đang diễn tiến nhanh chóng. Các chế độ độc tài, quân chủ độc đoán hay dưới bất cứ hình thức nào đã phải hoặc đang thay đổi theo chiều hướng tiến bộ, thực sự tự do dân chủ đa đảng trước đòi hỏi chính đáng của dân chúng. Gần hơn, tại Đông Nam Á, chính quyền độc tài quân phiệt khét tiếng tại Miến Điện cũng đã chính thức đoạn tuyệt với chế độ độc tài chuyên quyền, trao lại tự do dân chủ cho dân theo một phương cách ôn hòa và ổn định. Trong tình hình rất nghiêm trọng của đất nước trước nạn ngoại xâm và tình trạng càng ngày tệ hại và sự tồi tệ trong việc quản lý kinh tế, tài nguyên, an sinh của đại đa số dân chúng, Việt Nam đang đứng trước ngã ba đường với hai cách lựa chọn duy nhất:

1. Hoặc là cứ khư khư giử lấy thế độc quyền chuyên chính chỉ dành riêng cho Đảng Cộng Sản Việt Nam cai trị Việt Nam.

2. Hoặc chính Đảng Cộng Sản Việt Nam phải có hùng tâm tự mình đứng ra làm một cuộc cách mạng “tự giải phóng” để nhanh chóng tạo sự đoàn kết và cùng toàn dân trong ngoài nước, không phân biệt quan điểm chính trị, đưa Việt Nam hòa nhập cùng cộng đồng thế giới tiến bộ, thực sự tự do dân chủ.


Giải pháp số 1 trước mắt là tiếp tục của sự thất bại về mọi mặt mà toàn dân cả nước đã, đang gánh chịu và lại sẽ phải tiếp tục gánh chịu, kèm theo nguy cơ bị bá quyền Trung Quốc xâm lấn. Đảng Cộng Sản Việt Nam không còn phương cách nào khác để lựa chọn ngoại trừ giải pháp thứ 2, nếu Đảng Cộng Sản Việt Nam thực sự yêu nước, sẳn sàng hy sinh quyền lợi riêng tư của đảng vì tương lai của đất nước, dân tộc và vì chính lợi ích lâu dài của Đảng Cộng Sản. Mọi đảng viên phải chấp nhận hy sinh quyền lợi cá nhân trước mắt, từ bỏ thế độc quyền chuyên chế, nhanh chóng hòa nhập với trào lưu tiến bộ của thế giới.

Muốn làm như vậy, chính thành phần lãnh đạo nồng cốt của đảng cộng sản Việt Nam, bộ phận lãnh đạo tối cao của đảng cộng sản Việt Nam phải đi tiên phong, có trách nhiệm trước đảng của họ, làm cuộc cách mạng “tự giải phóng” Đảng Cộng Sản Việt Nam, khai phóng các tầng lớp đảng viên thoát khỏi các tư tưởng ảo huyền cực đoan lạc hậu, chấp nhận khác biệt và đối xử những người khác chinh kiến trong tinh thần tôn trọng.

Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chính là người có trách nhiệm trước đảng cộng sản và người có quyền hành cao nhất phải nhanh chóng quyết định hướng đi cho toàn thể đảng viên của đảng. Ông có trách nhiệm trước nhân dân, trước tổ quốc, trước lịch sử. Quyết định của ông sẽ đưa Việt Nam vươn lên cùng thế giới hay tiếp tục kìm hãm đất nước trong nghèo hèn lạc hậu, bị ngoại bang lũng đoạn và tiếp tục đưa đất nước vào con đường suy vong lệ thuộc bọn bá quyền đại Hán.

Thay mặt Đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng phải nhanh chóng đưa ra quyết định lịch sử, chính thức công bố trước toàn dân:

1. Trả tự do tức khắc và không điều kiện cho tất cả những người bất đồng chính kiến đang bị giam giử hay quản thúc. (Đây là việc làm rất cần thiết trong tiến trình nhanh chóng cởi mở và tạo đoàn kết giữa các nhóm khác biệt về quan điểm chính trị.)

2. Chấp nhận đa đảng, tôn trọng phát huy và bảo vệ đối lập chính trị, quyền bình đẳng giữa các đảng phái trong trọng trách điều hành đất nước.

3. Chấp nhận quyết định của toàn dân về quyền điều hành đất nước qua các cuộc trực tiếp phổ thông bầu cử.

4. Lực lượng công an, an ninh trở về nhiệm vụ thuần túy là bảo vệ trị an, an toàn cho toàn dân. Lực lượng công an an ninh không còn là một công cụ phục vụ cho một thế lực hay bất cử một đảng phái nào để đàn áp dân chúng chỉ vì họ bất đồng chính kiến với đảng đang cầm quyền.

5. Lực lượng quân đội là chuyên nghiệp không trực thuộc một đảng phái nào, chỉ có nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ tổ quốc chống ngoại xâm.

6. Chấp nhận soạn thảo một bản hiến pháp nước Việt Nam mới với sự tham gia của toàn dân để đặt nền tảng:
-phát huy dân chủ đa đảng, tôn trọng sự đa dạng và khuyến khích phối hợp sự đa dạng, tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng,
-tách rời cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp thành ba hệ thống độc lập để bảo đảm dân chủ, tự do và nhân quyền của mọi người dân Việt, tránh chuyên quyền,
-bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, nhân lực tài lực và tài năng của mọi người dân Việt Nam
-bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền quốc gia.


Làm được việc này, cùng với các tổ chức khác, Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ có một chỗ đứng tương xứng trong một nước Việt mới mà toàn dân có đầy đủ quyền tự do dân chủ thực sự.

Ngày mai sẽ bắt đầu một chuổi ngày hội lớn trên cả nước nếu hôm nay Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng của Đảng Cộng Sản Việt Nam tuyên bố chính thức và công khai những điều nêu trên trước toàn dân Việt trong ngoài nước.

Lúc này hơn lúc nào hết, Đảng Cộng Sản Việt Nam cần phải hy sinh các đặc quyền, chấp nhận chia sẻ quyền điều hành đất nước. Đây là một hành động hy sinh rất nhỏ so với những hy sinh và thiệt thòi của toàn dân trong nhiều thập niên qua.

Miến Điện làm được thì Việt Nam phải làm được và làm tốt hơn.
Đảng Cộng Sản Việt Nam phải làm thôi, và phải làm nhanh.
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng phải làm thôi, và phải làm nhanh.

Được như vậy, ông Nguyễn Phú Trọng và Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ có một chỗ đứng trong sử sách của Việt Nam và toàn dân Việt sẽ được thắng lợi.


Ngày 11 tháng 11 năm 2011

Người Việt quan tâm:
Nguyễn Hùng, Ngô Khoa Bá, Lê Quang Long

Email liên lạc: hungthuoc@yahoo.com, savevietnam09@gmail.com